Diệu Tưởng

Nụ Hôn Thầm Lặng

Ai đã viết cho em những dòng tình yêu,
Gọi mãi tên em trong hàng giờ điện thoại.
Đường dây nối con tim gần lại
Nối nỗi lòng, nối mạch những tâm tư.
Người có xa thăm thẳm một vần thơ,
Hay chỉ cách qua một làn thở ấm,
Lời yêu dấu vẫn truyền qua ngàn dặm,
Đến vô biên, tận hun hút ngàn thu.
Giọt mưa rơi trong rừng thẳm âm u,
Ngọn lá úa khẽ trở mình chờ đợi,
Chờ cơn gió mang một tình yêu tới
Để em cười, nắng thắp sáng bình minh.
Ai đã mang đến cho em những giọt tình
Mộng mơ với những khi thơ thẩn nhớ?
Ai đã mang đến cho em trong hơi thở
Những nụ hôn, theo gió thoảng âm thầm.

Bên hiên nhà, nơi em thường lặng đứng
Thả hồn theo đôi mắt đẫm ưu tư
Mái tóc thề vương vấn mấy vần thơ
Môi còn ướt một nụ hôn thầm lặng.

Diệu Tưởng
Wallenstein, 04.06.2005

Được bạn: CÔ ĐƠN đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nụ Hôn Thầm Lặng"